Tôi sinh con, Ngọc đã chăm sóc tôi ở bệnh viện suốt 5 ngày. Em ấy không sợ bẩn khi tự tay vệ sinh cá nhân cho chị dâu. Đây là điều mà không phải cô em chồng nào cũng đủ dũng cảm để làm. Sau đó, em chồng còn chăm sóc tôi ở cữ dù vẫn phải đi học đại học. Thương em ấy, tôi cho tiền nhưng Ngọc không nhận.
Ảnh minh họa.
Vợ chồng tôi từng mâu thuẫn nặng nề vào năm thứ 4 của cuộc hôn nhân. Đợt đó, tôi bế con bỏ về ngoại rồi kiên quyết ly hôn. Chính Ngọc là người cố gắng níu kéo và tạo điều kiện để chúng tôi gần nhau hơn, từ từ gạt bỏ những mâu thuẫn để bắt đầu lại từ đầu. Nếu không có Ngọc, có lẽ vợ chồng tôi đã chia tay nhau rồi. Thế nên tôi luôn ghi nhớ ơn nghĩa của em chồng.
Ngày cưới của Ngọc, trước mặt 300 khách mời, tôi tặng cô dâu một cuốn sổ đỏ. Mảnh đất rộng 100 mét vuông, ở mặt tiền, đã được định giá 2 tỷ đồng. Món quà có giá trị lớn như thế, lại được chị dâu tặng em chồng nên khách mời đều kinh ngạc. Họ ồ lên, bất ngờ có, khen ngợi có, vài người còn cho rằng em chồng tôi thật may mắn khi có một người chị dâu phóng khoáng như tôi. Chỉ có tôi biết, Ngọc xứng đáng nhận được những điều tốt đẹp này.
Vậy mà hôm qua, Ngọc lại đem cuốn sổ đỏ đến trả cho vợ chồng tôi. Em ấy nói không thể nhận một món quà giá trị đến thế. Tôi khuyên mãi, Ngọc mới đồng ý với điều kiện tôi phải để chồng Ngọc cùng đứng tên sổ đỏ, bởi vừa cưới xong, nếu em ấy sở hữu tài sản riêng sẽ khiến tình cảm vợ chồng kém đi. Nhưng tôi không muốn như thế, tôi chỉ muốn cho riêng em chồng thôi. Chuyện tương lai, chẳng ai biết sẽ xảy ra những gì. Ngọc lại cứ khăng khăng ca ngợi chồng mình tốt, yêu thương vợ (dù tôi không nhận ra điều đó). Thái độ của Ngọc làm tôi phân vân quá. Có nên tiếp tục thủ tục sang tên sổ đỏ nữa không hay tôi cứ giữ mảnh đất đó, đợi vài năm sau rồi mới sang tên cho vợ chồng Ngọc để yên tâm?
(hoangthuan...@gmail.com)