Ba tôi - người đàn ông tốt trong “xó nhà”

23/11/2022 11:07
Là con trai một, nên dù là con cả nhưng từ nhỏ ba tôi đã được bà nội chiều chuộng. Lúc nào nội cũng dành ưu tiên cho ba tôi khi so sánh với hai cô.

 

Là con liệt sĩ, ba tôi cũng nhận được nhiều ưu ái từ trường lớp thời còn đi học. Chẳng cần xuất sắc, ông vẫn thuộc diện được nhà nước gửi đi nước ngoài học tập. Sau hơn 10 năm nơi “trời Âu”, ba tôi trở về với tài sản trong tay là 3 chiếc xe đạp hiệu Eska và một thùng len cuộn. Một năm sau đó, nội tìm đủ mọi cách mai mối để ba tôi lập gia đình rồi sinh con đẻ cái.

Sau khi kết hôn, nghe kể là ba tôi cũng thử lập nghiệp với nhiều nghề. Từ làm ruộng, bán hàng tạp hóa cho đến làm thợ cơ khí. Thế nhưng không nghề nào níu chân ông được lâu. Từ khi mẹ tôi mở một tiệm may, ông cứ thế theo phụ mẹ tôi trong tiệm may nhỏ ngay đầu khu chợ.

Tiệm may có đông hay vắng khách thì cũng nửa buổi sáng ông mới có mặt và về nhà giữa chiều. Đến sau này, khi nhà tôi có vài người thợ làm không hết việc ông cũng vẫn vậy. Ai cũng bảo ông sung sướng. Sáng ra uống trà với khách đến may đồ, chiều về tám chuyện với hàng xóm, chẳng phải lo nghĩ gì.Kinh tế đã có vợ, chuyện lễ nghĩa đã có mẹ lo.

Hơn 30 năm nay, mẹ tôi không ngừng phàn nàn về ba. Phàn nàn về việc ông ngủ dậy muộn. Phàn nàn về việc ông lười nhác. Phàn nàn về việc ông không làm ra tiền. Mỗi lần như vậy, ba khùng lên quát lớn đầy giận dỗi, rồi đến ngày hôm sau đâu lại vào đó.

Ấy thế mà càng lớn lên tôi càng cảm thấy sự thoải mái, tự do khi ở cạnh ông. Dù còn độc thân hay đã lấy vợ, chúng tôi có thể ngủ thoải mái vào cuối tuần. Khi mấy anh em chúng tôi mua đồ, mở tiệc linh đình ông luônhưởng ứng. Hoặc khi bận bịu, trên mâm cơm chỉ có vài miếng đậu hũvới một dĩa rau xào, ông cũng vui vẻ ngồi ăn.

Hồi tôi rớt môn năm nhất đại học, tưởng chừng sắp bị đuổi khỏi nhà vì mẹ mắng mỏ thậm tệ, ruồng rẫy tôi, ông chỉ lẳng lặng nhìn. Đến tối, ba đưa tôi đi uống cà phê. Lần đầu tiên ba nói chuyện với tôi như với một người trưởng thành với những lời động viên và chia sẻ.

“Ba tôi đây sao?”, lúc ấy tôi đã thầm hỏi như vậy. Tôi chợt nhớ ra trong mọi hành trình từ khi còn là một cậu bé đến khi xuống thành phố đi học, ba luôn là người trở tôi đi và chờ tôi cho đến khi hết giờ. Lần nào cũng vậy, ra đến cổng là tôi thấy ba.

Ba tôi

Cha luôn là người mong muốn những điều tốt đẹp cho các con (Ảnh minh họa)

Khi nội tôi bệnh nặng, ba không chịu để cho mẹ tôi hay các cô thay ông ở trên bệnh viện. 19 ngày ba ở lỳ tại bệnh viện chăm sóc cho nội cho đến khi bình phục.

Ba có những người bạn đã xa cách gần 40, năm nay mới gặp lại. Hôm vừa rồi tôi chở ba đi gặp mặt với hội bạn ở Tiệp Khắc từ 40 năm trước. Mặc dù ông chẳng có gì nổi bật, không áo vest, không giày da, không đồng hồ vàng như chúng bạn. Ấy vậy mà ai ai cũng quý mến ông, tay bắt mặt mừng kể lại những kỷ niệm hồi còn trẻ.

Có một bác trai ghé vào tai tôi bảo: “Ba con là người hiền lành, tốt bụng. Trong đơn vị hồi xưa của bác, ai cũng quý mến ba con. Hồi đó không vì là con một thì ba con đã lấy vợ tây rồi cũng nên”. Nhìn sang ba, tôi thấy ông đang vui vẻ cười nói ríu ran với những người bạn. Cảm giác như ông được quay về thanh xuân của mình. Với tôi, ba lúc nào cũng là người đàn ông vĩ đại.

C.A

     
Theo Nguồn www.phunuonline.com.vn

Ba tôi - người đàn ông tốt trong “xó nhà” - Tâm Sự